Giới thiệu Sách - Ẩn tàng thư Dantalian - Tập 6 (Bản phổ thông)
Ẩn tàng thư Dantalian - Tập 6 (Bản phổ thông)
Công ty phát hành Thái Hà Tác giả: Mikumo Gakuto Minh họa: G Yusuke Ngày xuất bản 10-2020 Kích thước 13 x 19 cm Dịch Giả Vương Linh, Nguyên Phạm hiệu đính Loại bìa Bìa mềm Số trang 368 Nhà xuất bản Nhà Xuất Bản Hà Nội
Thế gian luôn tồn tại những tri thức không được phép biết đến. Chúng được ghi chép trong ảo thư, những cuốn sách nguy hiểm có khả năng làm xáo trộn luật nhân quả và những quy tắc của thế giới này. Thế nhưng, vẫn có những người chẳng thể nào kháng cự lại được sự hấp dẫn của chúng , và không rõ tự bao giờ, họ đã vượt qua ranh giới, bị những cuốn ảo thư chi phối và lạc lối. Chính vì vậy, thư viện mê cung - Ẩn tàng thư Dantalian – mới tồn tại nhằm phong ấn những cuốn ảo thư đầy quyền lực ấy …
Nhận lời mời từ người thầy cũ trong quân đội, Huey và Dalian đã đi đến quần đảo Latham – một khu du lịch nghỉ dưỡng nổi tiếng. Thầy của Huey, Mcguigan, đã giới thiệu cô cháu gái Lycia của mình với Dalian, rất mong hai cô bé có thể trở nên thân thiết. Tuy nhiên, Dalian lại tuyên bố rằng mình ghét chó với trẻ con, và đáp lại cô, Lycia cũng viết vào tấm bảng đen đeo trên ngực “cậu mới là đứa nhóc bé xíu” ….
Mặt khác, trên hòn đảo lại đang lưu truyền một lời đồn đại khủng khiếp: quỷ biển trong truyền thuyết là hung thủ đứng đằng sau vụ giết người hàng loạt gần đây. Không chỉ vậy, ở nơi này còn xuất hiện bóng dáng của một cặp đôi kiện thủ - độc cơ khác…
Mối quan hệ giữa các độc cơ như nước với lửa. Huey và Dalian đều đã từng xảy ra mâu thuân với Hal và Flam cũng như giáo sư và Rasiel. Liệu có một cuộc đụng độ nảy lửa nào sẽ diễn ra trên hòn đảo biệt lập đang hoang mang vì những vụ án mạng ghê rợn bí ẩn?
Tập thứ sáu trong chuyến phiêu lưu của thiếu nữ và những cuốn sách thuộc về ma quỷ.
Thaihabooks trân trọng giới thiệu!
Mục lục:
Chương một: Cuốn sách mô hình mẫu Chương đặc biệt 1: Người đàn ông say sưa làm việc Chương hai: Cuốn sách Quan Tài Chương đặc biệt 2: Con người thực sự của mình Chương ba: Cuốn sách hoá người Chương bốn: Thiên đường Thông tin tác giả:
Mikumo Gakuto
Sinh ra ở tỉnh Oita, sinh sống tại thành phố Yokohama. Chủ yếu viết tiểu thuyết. Về tác phẩm gần đây có thể nhắc đến Asura Crying tiểu thuyết dài kỳ thuộc Dengeki bunko. G-Yuusuke
Trích đoạn sách:
Thiếu nữ tóc bạc được gọi là Lycia có vẻ bẽn lẽn e lệ ló đầu ra từ sau lưng McGuigan, lén liếc nhìn Huey và Dalian. Có vẻ cô khá sợ người lạ, trông cô lúc này giống hệt một con thú nhỏ đang tỏ ra cực kỳ cảnh giác và thận trọng.
Dalian cũng đang trốn đằng sau lưng Huey trong tư thế y hệt như cô bé kia, chợt lên tiếng.
“Đến chào hỏi cho tử tế mà cũng không làm được sao, đúng là một cô nhóc không hiểu lễ nghĩa gì cả.”
Cô buồn bực thì thầm bằng giọng nhỏ xíu, âm lượng chỉ vừa đủ để lọt vào tai Huey mà thôi.
Huey bó tay cười khổ, nghĩ thầm trong đầu “cô thế này mà cũng nói được người ta sao”. Sau đó anh chợt nhìn về phía trong lồng ngực Lycia như thể vừa nhận ra được điều gì.
“Cô bé này… chẳng lẽ là không nói chuyện được sao…”
“Ừ, tôi nghĩ chắc là bị ảnh hưởng từ sau khi bố mẹ con bé qua đời. Tuy đọc và viết rất giỏi nhưng Lycia lại không nói được.”
McGuigan nói, buông một tiếng thở dài đầy phiền muộn.
Lycia đeo một chiếc bảng đen nhỏ trên cổ như một mặt dây chuyền. Có lẽ cô dùng nó để truyền đạt ý muốn của mình cho người khác hiểu, thay cho việc lên tiếng.
“Chắc là vì thế nên Lycia mới thích đọc sách đến thế.”
Nói rồi, McGuigan tùy ý đưa tay khẽ vuốt tóc thiếu nữ tóc bạc. Thiếu nữ càng ôm chặt lấy cuốn sách trong lòng mình hơn, như thể để giấu đi sự thẹn thùng xấu hổ. Huey mỉm cười, tỏ ý đã hiểu được đầu đuôi câu chuyện.
“Chính vì thế nên ông mới gọi Dalian đến sao?”
“Ừ, nếu có thể thì tôi mong hai đứa có thể trở thành bạn của nhau.”
McGuigan nói rồi quay về phía Dalian nở một nụ cười có hơi cứng ngắc ngượng nghịu.
“Với cả nếu sống cùng với ngài Tử tước thì chắc hẳn cô bé cũng là một người đam mê đọc sách nhỉ? Tại tôi cũng chẳng biết tí gì về mấy thứ như truyện cổ tích hay truyền thuyết cả. Liệu cô bé có thể giới thiệu cho mấy cuốn sách mà Lycia… mà con gái lứa tuổi đó thường thích đọc được không?”
“Ông đã nhờ, tôi thì cũng không có vấn đề gì cả nhưng…”
Huey vuốt ngược tóc về phía sau, vẻ hơi băn khoăn khó xử.
Dalian quay phắt mặt đi, bộ dáng như một đứa trẻ đang giận dỗi.
“Ta từ chối, thứ ta ghét nhất trên đời là chó và đám trẻ con. Ta cũng chẳng biết cái gì về mấy cuốn sách tranh cho trẻ em phù hợp với sở thích của đứa nhóc bé xíu đằng kia đâu.” “…”
Biểu cảm trên khuôn mặt Lycia chẳng thay đổi gì cả, cô chỉ yên lặng nhìn chằm chằm Dalian. Như thể bị cái nhìn ấy áp đảo, đôi vai Dalian chợt run lên một cái.
Lycia lấy một viên phấn ra, xoẹt xoẹt viết mấy chữ gì đó trên bảng đen, rồi giơ bảng ra cho Dalian xem.
“Mình không phải… trẻ con đâu.”
“Hử?”
Trước lời phủ nhận đầy bất ngờ của Lycia, Dalian hoàn toàn im lặng. Hơn thế nữa, thiếu nữ tóc bạc còn viết rằng: